Tôi làm việc trong một tiệm hoa tươi, nơi không chỉ bán hoa mà còn lắng nghe những câu chuyện ít khi được kể thành lời. Tôi gặp nhiều nam giới ở mọi độ tuổi đến mua hoa để tặng bạn bè, người thân, mỗi người một dáng vẻ, một cách chọn hoa khác nhau và một lý do mua hoa riêng của bản thân.
Có người bước vào đầy vội vã, như đang cố gắng bù đắp một điều gì đó đã muộn. Có người bối rối đứng trước quầy hoa, gãi đầu, lật tới lật lui giấy gói mà vẫn chưa biết phải bắt đầu từ đâu. Có người chọn rất nhanh, dứt khoát, gọn gàng. Nhưng cũng có người đứng thật lâu, chỉ để chọn đúng một bông hồng vừa nở, như thể trong sự tỉ mỉ ấy chứa đựng cả tấm lòng họ muốn trao đi. Nam giới đi mua hoa không ai giống với ai, nhưng tất cả đều có điểm chung, họ không chỉ mua một bó hoa mà họ còn đang muốn gửi gắm vào đó một điều quan trọng hơn.
Khi anh ấy mua hoa cho người mình yêu.

Anh ấy sẽ không chọn đại một bó đẹp nhất mà sẽ hỏi rằng: “Hoa này giữ được bao lâu?”, “ Cô ấy là người cá tính, tôi nên chọn hoa màu gì?”, “Mùi có nồng quá không? Cô ấy hơi dị ứng…”
Đó không chỉ là những câu hỏi về hoa. Đó là những câu hỏi của một người đang nghĩ về người khác bằng tất cả sự tinh tế và thấu cảm. Vì anh ấy biết, một bó hoa không chỉ là quà – nó là cách để nói “Anh để tâm đến em đến từng chi tiết nhỏ.”
Khi anh ấy mua hoa để xin lỗi.
“Tôi cần một bó hoa không quá lãng mạn, nhưng chân thành. Tôi muốn xin lỗi một người"
Khi ấy, người bán hoa thường hiểu, đây không phải lúc để tư vấn một bó hoa thật rực rỡ, thật nổi bật. Họ cần một bó hoa đủ để nói "anh sai rồi" và không quá phô trương. Bởi khi nam giới chọn hoa để xin lỗi, anh ấy không tìm cách lấy lại ấn tượng, mà chỉ đang tìm một sự tha thứ. Và nếu bó hoa ấy đủ đúng, không phải về hình thức, mà về cảm xúc thì biết đâu, người nhận sẽ lắng lại và mở lòng thêm một lần nữa.
Khi anh ấy mua hoa cho người đã khuất.
Có người đến vào những ngày lặng lẽ trong tuần. Không phải dịp gì. Chỉ nói: “Mai là ngày giỗ mẹ tôi.” Hoặc: “Tôi muốn cắm vài cành huệ ở mộ vợ tôi.” Khi ấy, hoa không còn là vật trang trí, không phải là lời chúc mừng hay biểu lộ lãng mạn.
Hoa trở thành một nghi thức thầm lặng, một cử chỉ nhỏ bé để nối tiếp sợi dây ký ức giữa người ở lại và người đã đi xa. Có lẽ, đối với anh ấy, mỗi cánh hoa là một lần hồi tưởng. Là một tiếng gọi khẽ trong lòng: “Con vẫn nhớ mẹ.”, “Anh vẫn còn thương em.”
Và dẫu không ai hồi đáp, anh vẫn mang hoa đến, như một cách để giữ trọn lòng mình, với người đã đi qua đời anh và để lại một khoảng trống không gì lấp đầy được.
Khi anh ấy mua hoa cho... chính mình.
Có chứ. Không nhiều, nhưng vẫn có.
Họ chọn hoa như chọn một cuốn sách hay, một bản nhạc êm dịu hay một tách cà phê buổi sáng. Có người chọn cúc mẫu đơn để cắm trong bình gốm ở góc bếp. Có người thích hoa loa kèn, đặt cạnh bên máy phát nhạc để chiều tối ngồi thư giãn. Cũng có người mua mỗi tuần một bó hoa mới như một cách làm mới chính mình, nhẹ nhàng và riêng tư.
Nam giới và hoa chẳng có gì yếu đuối hay nữ tính cả. Trái lại, đó là dấu hiệu của một tâm hồn đủ đầy, đủ vững vàng để dịu dàng với chính mình, đủ tinh tế để yêu cái đẹp. Khi một người đàn ông mua hoa cho chính mình, không phải vì anh cô đơn. Mà vì họ hiểu rằng, cuộc sống không chỉ là thành tựu, trách nhiệm hay sự bận rộn mà còn là khoảng lặng để thở, để sống chậm và để thấy lòng mình dịu lại trong hương hoa.
Vậy, khi người đàn ông mua hoa – họ đang nghĩ gì?
Họ nghĩ đến người họ yêu. Họ nghĩ đến những điều đã mất. Họ nghĩ đến lỗi lầm cần được chữa lành. Và đôi khi, họ nghĩ đến chính bản thân mình – một cách lặng lẽ và sâu sắc.
Do đó, nam giới dù không nói nhiều, nhưng khi họ mua hoa,chọn hoa cũng là đang lắng nghe trái tim mình và chọn cách thể hiện điều đó bằng một hình thức dịu dàng nhất có thể. Một bó hoa không chỉ là món quà, mà là một khoảnh khắc chân thật của tình cảm, ký ức và lòng người.